# content-copywriting
# chia-sẻ
# truyện-ngắn
# tản-văn
All # tags
Feedly me
"Dành 1 phút để đọc"
"Dành 2 phút để đọc"
ABOUT ME
@doriin.269
“A beautiful life begins with a beautiful mind”
Đột nhiên một ngày tỉnh dậy, không còn thích anh nữa
Chúng mình đã cùng đi qua ba mùa Hạ Thu Đông nhưng lại dừng chân ngay mùa hoa nở rộ... Đã rất lâu trước đây, em đã từng vô số lần mường tượng về chúng ta của sau này, về dáng vẻ của mình khi quyết định buông tay anh, rằng lòng em ngày ấy sẽ là những hồi chuông dậy sóng, chẳng ngừng dội vang. Vậy mà bỗng một ngày tỉnh giấc, em nhận ra mình không còn yêu nữa, rời đi chẳng chút luyến lưu. Và, em đã quên như chưa từng nhớ gì cả... Thế mà đã có lúc, em cứ nghĩ mình yêu anh hơn tất thảy mọi thứ tr
Chúng mình cũng từng nói yêu nhau hơn mọi thứ tất thảy trên đời...
Em đã từng mê mẩn dõi theo cái cách anh bạn gần nhà thể hiện tình cảm với người yêu mình: suốt gần nửa thập kỷ, bất kể lúc nào họ trách móc, hờn giận ghen tuông,... dù có mất bình tĩnh thế nào, họ vẫn đều ngồi xuống, nắm chặt tay, nhìn thẳng vào mắt nhau và nói:" anh yêu em/em yêu anh" Thật cảm động anh ạ, khi trong những khoảnh khắc chông chênh nhất của cảm xúc, họ vẫn cho nhau thấy mình không hề có ý định xa rời đối phương, chỉ bằng một câu nói yêu thương, một cái xiết tay đủ vững chắc và đô
Rượu hay trà, dù đảo điên hay ôn hòa thì cũng đều là rung động
Tôi của tuổi 18, có thể vì rung động với một người mà lục tung cả thế giới tìm mua thanh kẹo người đó thích. Chính là cảm giác cuồng nhiệt theo đuổi. Tròn thì mừng rỡ, vỡ thì đau thương. Tôi của tuổi 23, vì rung động với một người mà có thể nghe đi nghe lại một bản nhạc mà người ấy gửi dù đó không phải gu âm nhạc của mình. Có thể ngồi hằng giờ nghe mọi điều người ấy nói. Có thể ăn thử món ăn người ấy thích. Cứ lặng lẽ dõi theo như vậy, lắng nghe và thấu hiểu. Không còn là sự cuồng nhiệt như thu
Nếu sau này mình không còn yêu nữa, em vẫn là em thôi
Em ngỡ ngàng trong giấc mơ buồn giữa buổi chiều hoàng hôn vụn vỡ, hình như đã từng hỏi anh rằng “Nếu mai này chúng ta không còn yêu nữa thì bọn mình sẽ như thế nào?” Câu hỏi ấy không phải lời dự báo chia xa. Ai lại muốn rời xa khi vẫn đang đắm say một người. Chỉ là, lòng chưa rõ nên nhiều nỗi băn khoăn... Người ta thường trăn trở về một điều, cố gắng khẳng định một điều khi chưa thực sự có nó. Em đã từng nghĩ đến những năm tháng sau này không còn anh nữa, vì trong vài khoảnh khắc thường ngày,
Yêu chân thành một người, kỳ thực cũng là yêu chính mình
Anh đã gọi hai cốc nước ép nóng giữa một chiều hạ cũ. Không phải anh thích uống nước nóng, ai lại thích nước ép nóng ngay giữa một ngày hè. Chỉ là hôm ấy cổ họng em khản đặc, nên người luôn gọi hai đồ uống nóng… Kỳ thực, yêu chân thành và ở cạnh một người yêu mình chân thành cũng là cách yêu chính bản thân mình. Cho dù người có rời đi thì mọi thứ ở lại đều là những điều đẹp đẹp, vẽ lên những nét son cho niềm tin về tình yêu mai này. ----Em đi ngang quán cũ, vào một chiều buồn vương, Ngắm nhì
Ngăn tủ cuối cùng ...
Em mở tủ đồ, dọn dẹp một lượt trước khi chuyển về nơi ở mới, chiếc váy cũ còn vương mùi hương, được xếp nép trong ngăn cuối cùng. Đã rất lâu rồi em không còn mặc chiếc váy ấy nữa, nó không ngắn đi, cũng chẳng sờn màu, chỉ là em không còn muốn mặc lại nữa. Có đôi lần dọn dẹp đồ đạc, em đã định bỏ chiếc váy ấy đi, không cất giữ, không tiếc nuối hay nhớ nhung gì về người mua nó nữa cả. Nhưng em vẫn không làm được, Đã bao lâu rồi mà em vẫn không nỡ, bao lâu rồi mà không chịu buông bỏ những thứ cũ
Em đã như thế, được một thời gian rồi
Hôm ấy trời bắt đầu rét, mưa lất phất rơi, em vẫn còn chưa kịp quen với thời tiết thế mà gió đã ùa về rệu rã cỏ cây. Bao năm rồi mỗi sáng thức giấc đều có tin nhắn mới, tin nhắn nhắc gió về, nhắc mặc đủ ấm và nhắc em rằng đừng quên mình vẫn hay ốm vặt…. Và, em vẫn giữ thói quen cũ, mở điện thoại mỗi sáng tỉnh giấc, nhìn mãi vào hộp thư quen thuộc. Chỉ tiếc rằng, chẳng còn nhận được tin nhắn từ anh nữa..Em đã như thế, được một thời gian rồi … #Doriin
Đừng nói, hãy ở cạnh
Cô gái hàng ghế bên cầm nhẹ vạt áo ngỏ ý muốn đổi chỗ cạnh cửa sổ của mình, giọng lắp bắp nói không rõ lời rồi đột nhiên bật khóc nức nở. Chúng mình đều hiểu rằng không nên khóc ở chỗ đông người, đặc biệt là trước những người xa lạ, nhưng đôi khi có những cảm xúc quá khó để giữ yên trong lòng, chưa kịp nén lại đã vỡ oà, chảy tràn ra. Mình cũng từng trải qua giây phút ấy, cũng không biết phải diễn tả lại bằng thứ ngôn ngữ nào. Mình cũng muốn nói một lời nào đó để an ủi cô bạn, nhưng quả thật, vào
Ngồi lại kể chơi
Chả là lâu rồi mình không viết, viết một thứ gì đó cho chính mình. Mình đã từng có một khoảng thời gian quay vòng trong những dự định, những dự án mới, bao kế hoạch xây lên, quẩn quanh đến độ chẳng còn chút xíu thời gian nào để cân bằng chính mình. Cho đến một lúc mình chợt muốn viết gì đấy thì lại thấy khó khăn để bắt đầu quá. Quả thật, khi chúng mình ngừng lại quá lâu, cũng sẽ thấy ngượng ngùng khi gặp lại, kể cả gặp lại chính bản thân mình. Trước đây khi lập nên Website và Fanpage Doriin nà
Chuyện tone of voice trong giao tiếp qua điện thoại
Không nhiều nhưng hàng tuần cũng hơn đôi lần mình nhận được những cuộc gọi telesales. Có lần vừa nghe thôi mình liền từ chối, có lần thì nghe xong mình mới từ chối, nhưng cũng có lần mình hẹn họ gọi lại vào lúc rảnh hơn để nghe rồi mới từ chối. Nghe hơi chuối nhưng mà có những bạn sales nói chuyện hay lắm, mình thích nghe họ nói, còn từ chối là vì mình chưa có nhu cầu vay nợ hay đầu tư là đúng rồi. Quay lại câu “Chị ơi, chị tắt máy rồi chúng em gọi lại tư vấn cho chị nhé́” mình nhắc đến ở trên.
Trang trước
Trang 2 trong 3
Tiếp theo