Chuyện cũ
nếu ngày ấy không có nắng, tóc anh chẳng vương màu nhạt phai, tình yêu mình chẳng buồn, biết đâu còn có thể đi đến cuối.
em nhìn qua mái nhà, quên mất đời buồn hay vui mà từng giọt nắng tròn tinh, vẹn đầy, em nhớ giấc mơ mình ngày ấy, nắm tay một người mà kề bên,
ngày nắng ấm, nắm tay anh qua đường
mỉm cười ôm chặt.
Nghĩ về những điều đã qua và đang qua, chỉ thấy mình lại đi xa hơn chút, điểm đến không rõ, hành trình dở dang, chỉ thấy lòng mình bỏ ngõ. Em không còn là em khi ấy nữa, cũng chẳng là em bao giờ nữa, cứ thế mà bỏ lỡ những nhớ mong đã qua.
Dạo quanh một vòng quay về chốn cũ, bất giác mà nhớ người của năm đó đã từng kiên nhẫn mà ở cạnh, yêu thương em ngần nào. Chuyện đã qua thật sự đã qua, có mong ước thế nào cũng chẳng thể về lại như xưa nữa. Em gom nhặt chút ít ỏi nhớ thương cuối cùng, rồi rời đi như biết đến.
Sống một cuộc đời gọn nhẹ mỗi sáng mai.